![]() |
Áp lực trăm bề vì phải làm vừa lòng cha mẹ! |
Mấy ngày vừa qua thông tin 1 học sinh lớp 10 trường THPT Nguyễn
Khuyến nhảy lầu tự tử do áp lực học hành. Thật sự thấy nuối tiếc, thương cảm
cho các em, những đưa trẻ mang trên vai bao áp lực học hành.
Nhìn
lại thấy tuổi thơ của mình tuy không quá đủ đầy vật chất nhưng thật hạnh phúc
và may mắn vì mình được sống là chính mình, được hưởng một tuổi thơ trọn vẹn,
tuổi thơ không mang tên áp lực học hành.
Còn
hiện tại thì sao ạ? Các cha mẹ hãy một lần nhìn nhận lại các con của mình một lần
nữa để xem chúng có những gì?
Những
tưởng tuổi thơ của chúng phải là những điều thân yêu nhất, vui vẻ và đọng lại
trong ký ức về những tháng ngày tuổi thơ. Nhưng không, tuổi thơ của các con bây
giờ là những ngày dài ngồi sau bố mẹ đến trung tâm, đến nhà các thầy cô để học
thêm, học tăng cường, luyện chữ đẹp. Các con học vì các con muốn vậy? các con học
vì những điểm số cao chót vót? Hay các con học vì bố mẹ muốn con phải thế?
Trường
hợp học sinh nhảy từ tầng 4 xuống tự tử của trường Nguyễn Khuyến chỉ là 1 trong
rất rất nhiều những con em lựa chọn cái chết để giải thoát khỏi áp lực.
Cùng
thời gian đó tôi có đọc được 1 bức thư của hiệu trưởng một trường của Singapo (đã
được dịch) viết và gửi cho những bậc phụ huynh vào trước kỳ thi:
"Các
bậc phụ huynh kính mến,
Kỳ
thi của các em học sinh đang tới gần. Chúng tôi biết rằng các vị đều đang
mong cho con mình sẽ giành được kết quả cao trong kỳ thi này.
Tuy
nhiên, xin hãy nhớ rằng, trong số các em, những người có mặt tại kỳ thi, có người
sẽ là một nghệ sĩ, người không cần hiểu sâu về Toán.
Có
người sẽ là một doanh nhân, người không cần phải quá quan tâm đến lịch sử hay
văn học Anh.
Có
người sẽ là một nhạc sĩ, người mà với họ, môn Hoá học sẽ chẳng có ý nghĩa gì
nhiều.
Có
người sẽ là một vận động viên, người mà việc rèn luyện thể chất sẽ quan trọng
hơn là môn Vật lý, giống như vận động viên Schooling của chúng ta.
Nếu
con bạn đạt điểm cao, điều đó thật là tuyệt vời. Nhưng nếu con không thể, xin đừng
làm mất đi sự tự tin và nhân phẩm của con.
Hãy
nói với con rằng: ổn thôi mà, đó chỉ là một kỳ thi. Con được sinh ra trên đời
cho những điều lớn lao nhiều hơn thế.
Hãy
nói với con rằng, dù điểm số của con là bao nhiêu, cha mẹ vẫn yêu con và không
hề phán xét.
Xin
hãy làm như vậy, và nếu các vị thực hiện điều đó, hãy chờ xem con mình chinh phục
thế giới. Một kỳ thi hay một điểm số kém sẽ không thể gạt bỏ đi những ước mơ và
tài năng bên trong của các con.
Và
cuối cùng, xin đừng nghĩ rằng chỉ có kỹ sư hay bác sĩ mới là những người hạnh
phúc duy nhất trên thế giới này.
Trân
trọng,
Hiệu
trưởng".
Thực
sự tôi đã khóc, khóc cho sự ra đi của các em, khóc thương cho cha mẹ Việt, những
người đang hàng ngày chạy đua với những con điểm thay con, hàng ngày họ đánh cắp
tuổi thơ của con mình và thay vào đó là những chuỗi ngày mệt mỏi, là áp lực vị
trí xếp hạng trong lớp, là áp lực học tập của cha mẹ dành cho.
Thực
sự những cái chết đó liệu có đáng?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét